Diễn đàn của Pro
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của Pro

Hãy ủng hộ diễn đàn của lớp 49TTH chúng ta
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 18 part 2

Go down 
Tác giảThông điệp






Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 18 part 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 18 part 2   Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 18 part 2 I_icon_minitimeSat Nov 15, 2008 1:30 am

Bài thơ có bốn câu nhưng tình ý dạt dào. Và rõ ràng là nói đến Ngữ. Lần trước Ngữ làm thơ "phỏng vấn": "Em là chim xứ lạ, có hiểu tình anh không?" Bây giờ người đẹp trả lời nó. Mà trả lời như vậy có khác nào đáp lại tình yêu của nó. Tôi xoay ngang xoay dọc tờ giấy trên tay, mắt hoa lên, đầu óc lơ lơ lửng lửng. Cho đến khi Ngữ đòi lại bài thơ tôi mới hoàn hồn. Tôi đưa tờ giấy cho nó, giọng ngờ vực:
- Tao không tin bài thơ này là của Gia Khanh.
Ngữ nhếch mép:
- Tin hay không mày hỏi em là biết liền!
Vẻ thản nhiên của Ngữ làm tôi đâm hoảng. Tôi liền chạy đi tìm sư phụ vấn kế. Nghe tôi kể xong, Bá hừ mũi:
- Thằng Ngữ xạo! Chính nó là tác giả bài thơ đó!
Tôi nhẹ nhõm:
- Thơ của nó?
- Chứ ai vô đây!
Tôi nhíu mày:
- Vậy sao nó dá thách tao đi hỏi Gia Khanh?
Bá hắng giọng:
- Đó là mưu độc của nó. Khi đưa bài thơ ra, trước hết nó muốn thăm dò chuyện tình cảm của mày. Thời gian gần đây, thấy mày thường lui tới chỗ Gia Khanh, nó lo lắng không biết mày đã "làm ăn" tới đâu rồi. Vì vậy nó tung bài thơ ra để làm một phép thử. Nếu mày khẳng định ngay bài thơ đó là "hàng giả", tức là tình cảm giữa mày và Gia Khanh tiến triển rất xa rồi. Còn nếu mày lộ vẻ bán tín bán nghi có nghĩa là giữa mày với Gia Khanh vẫn chưa có gì đáng kể. Rồi mày mà nghe lời nó xúi dại, lật đật đi hỏi Gia Khanh về chuyện bài thơ, mọi chuyện sẽ hỏng bét. Gia Khanh sẽ đánh giá mày là một đứa hời hợt, không tin vào tình yêu của nó mà đi tin những điều vớ vẩn. Em sẽ tống cổ mày ra đường cho mày đi lượm... bao ny lông.
Bá nói đến đâu, mồ hôi tôi chảy ra đến đó. Hóa ra thằng Ngữ này mưu sâu kế hiểm quá chừng. Nếu tôi không có một sư phụ tài ba như Bá, hẳn tôi đã mắc bẫy nó. Thật hú vía!
Tôi xúc động cầm tay Bá, nịnh nọt:
- Mày thông minh ghê!
- Còn phải nói!
Bá đáp lại cũng bằng một giọng xúc động không kém.
Đang miên man trong nỗi nghẹn ngào, tôi bỗng giật mình nhớ ra một chuyện, liền kêu lên:
- Nguy rồi Bá ơi!
- Gì vậy?
- Như vậy là thằng Ngữ đã biết giữa tao và Gia Khanh chưa có gì. Khi nãy, đọc bài thơ, tao tỏ vẻ nghi nghi ngờ ngờ.
Bá khoát tay:
- Đừng lo! Trường hợp của mày là trường hợp đặc biệt. Cái "có gì" của tụi mày là cái "có gì" kín đáo, người ngoài làm sao biết được. Mày phải tin vào tình yêu thầm lặng mà Gia Khanh dành cho mày.
Bá bảo tôi tin, tôi buộc phải tin. Chứ thực ra tình cảm của Gia Khanh kín đáo đến mức không những "người ngoài" mà cả "người trong" như tôi cũng không cách nào biết đích xác được. Ngay cả nhỏ Hồng cũng không "moi" được điều gì. Từ ngày phát hiện ra chuyện đời xửa đời xưa giữa tôi và nó, nhỏ Hồng đã đối xử với tôi rất mực dịu dàng, tử tế. Thậm chí nó còn xung phong làm "gián điệp" không công cho tôi. Nhưng sau một thời gian lân la dò xét, nhỏ Hồng gặp tôi, thở dài thông báo:
Chịu thôi, Khoa ơi! Gia Khanh nó kín như bưng. Hồng hỏi gì nó cũng cười cười không nói.
Không nhận được nguồn tin chính thức, tôi đành phải bằng lòng với suy luận của Bá. Rằng đích thị Gia Khanh đã yêu tôi lắm lắm rồi. Chỉ có điều nó e thẹn nó không nói ra miệng đó thôi.
Tôi tin như vậy. Và dường như các đối thủ của tôi cũng tin như vậy. Cho nên tụi nó tăng cường hoạt động đến chóng mặt để mong thay đổi tình hình. Nhất là khi chỉ còn vỏn vẹn một tháng nữa năm học sẽ kết thúc. Những ngày này, những tán phượng trước sân trường đã lác đác ra hoa và lũ ve đã bắt đầu thi nhau kéo đàn trong lá.
Con nhà Nghị vốn trầm ngâm ít nói, vậy mà mấy hôm nay cũng đã nhiễm thói ba hoa của Ngữ và Bá. Bữa ăn nào, nó cũng rêu rao:
- Gia Khanh đã hẹn với tao rồi! Hè này, nó nhờ tao chở nó về Hội An!
Thái độ khoe khoang của Nghị nhanh chóng phá vỡ sự đoàn kết của phe Anh văn. Ngữ cà khịa liền:
- Mày chở nó bằng cách nó ngồi trên xe đò, còn mày chạy honda đằng sau chứ gì?
Nghị đỏ mặt:
- Bậy! Tao chở nó trên xe tao đàng hoàng! Tao ngồi đằng trước, nó ngồi đằng sau... ôm eo ếch!
Hòa lé cười mũi:
- Mày kể chuyện cổ tích hay chuyện khoa học viễn tưởng vậy?
Trước tình thế bị tấn công dồn dập, Nghị chột dạ. Nó không dám huênh hoang nữa. Mà chỉ nhún vai, gọn lỏn:
- Để rồi xem!
Tôi nghi thằng Nghị bốc phét cho sướng miệng. Nhưng Bá lại lộ vẻ lo âu. Nó liếc tôi, giọng nghiêm trọng:
- Thằng Nghị nói thật đấy! Nó là đứa nghiêm túc, trước nay chưa bịa chuyện bao giờ!
Tôi liếm môi:
- Tao không tin.
- Tin hay không tùy mày! Nhưng mày phải cảnh giác!
Tôi tự ái:
- Cảnh giác quái gì! Sao mày bảo Gia Khanh yêu tao?
Trước sự vặn vẹo của tôi, Bá chẳng hề lúng túng chút nào. Nó thản nhiên đáp:
- Thì Gia Khanh yêu mày, nhưng nửa chừng nó nhảy sang yêu người khác mấy hồi! Tâm địa của tụi con gái biết đâu mà lường!
Bá là đứa không có lập trường. Nó nói xuôi cũng được, nói ngược cũng xong. Thằng Nghị mới hù một phát, nó đã quýnh và bắt đầu ăn nói vung vít. Thấy nó xúc phạm đến "người yêu" của tôi, tôi đâm cáu:
- Mày đừng có nói xấu người khác!
Thấy tôi nổi dóa, Bá làm thinh. Nếu như trước đây, nó đã vặc lại tôi. Nhưng bây giờ, Bá đã thay đổi nhiều. Sau vài lần bị tôi "tẩy chay", Bá có vẻ mềm mỏng hơn. Hẳn nó thừa thông minh để hiểu rằng đối với một người đang yêu, chẳng có quyền uy nào có thể khuất phục được.
Bá không sửng cồ với tôi. Nhưng nó bỏ đi. Thời gian gần đây hễ đụng độ với tôi bao giờ Bá cũng lặng lẽ bỏ đi. Nó đâu có biết rằng những lúc như vậy, tôi buồn lắm. Buồn một hồi, tôi đâm giận Nghị. Đầu đuôi cũng tại nó. Ai bảo nó đem khoe chuyện Gia Khanh nhờ nó chở về quê!
Nhưng không phải chỉ có Nghị chơi trò chiến tranh tâm lý. Hòa lé gần đây cũng bô bô:
- Tao đã nói chuyện với Gia Khanh rồi! Kết quả mỹ mãn!
Tuyên bố của Hòa lé chẳng gặp phản ứng gì. Chẳng ai buồn hỏi nó đã nói chuyện gì với Gia Khanh. Không hỏi cũng biết, vì vậy không đứa nào buồn mở miệng. Có điều lạ là cũng không đứa nào lên tiếng chọc quê Hòa, kể cả những đứa chuyên xỏ xiên như Ngữ và Bá. Có lẽ vào những ngày cuối cùng, mỗi đứa trong tụi tôi đã chán công kích lẫn nhau. Chúng tôi đi vào hoạt động bề sâu: âm thầm dò xét và cố phán đoán xem đứa nào nói thật, đứa nào nói dối, và điều quan trọng nhất là đoán xem đứa nào đã thật sự chinh phục được sao chổi Halley.
Nếu Bá bị Nghị lung lạc thì tôi lại bị Hòa lung lay. Đối với tôi, những thông báo tình cảm của Hòa dù sao cũng có cơ sở hơn những lời rêu rao của Nghị. Để tập dượt văn nghệ chuẩn bị cho liên hoan bế giảng, gần mười ngày nay, Hòa thường xuyên "cặp kè" với Gia Khanh. Và trong thời điểm sắp sửa "chia tay mùa hạ" này, rất có thể Hòa đã tỏ tình với Gia Khanh. Và cũng rất có thể Gia Khanh đã...
Đã gì? Tôi không dám nghĩ tiếp. Chỉ nghĩ đến mấy chữ "kết quả mỹ mãn" mà Hòa hí hửng khoe khoang, lòng tôi đã trĩu buồn lo. Mà không lo sao được, khi những ngày gần đây, đến chơi nhà nhỏ Hồng, họa hoằn lắm tôi mới gặp được Gia Khanh. Nó cứ theo thằng Hòa tếch đi tận đẩy tận đâu. Những lúc ấy, lủi thủi trên đường về, tôi lại ray rứt nhớ tới ước mơ trở thành ca sĩ ngày nào.
Về Đầu Trang Go down
 
Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 18 part 2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 3 Part 2
» Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 14 part 2
» Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 15 part 1
» Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 5 Part 1
» Hoa Hồng Xứ Khác-Chương 15 part 2

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của Pro :: Cùng nhau kể chuyện :: THỂ LOẠI TRUYỆN KHÁC-
Chuyển đến